49
..Thói đời ngỡ lắm điêu ngôn rỗngẤy vậy như sao chật chội lòngBước chênh, bước khiểng... quàng bước ngãVề đâu giữa mớ đất cạn nông..Vắt cạn hàng mưa tình thương hậnĐợi bèo vài cánh múa nghĩa ânLún lem bẩn chật vành mương nhỏDìm nửa thói đời đão canh trần.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét