Thứ Ba, 8 tháng 3, 2011

Tập viết (2)

Mẹ tám.
Thấy tôi lấp ló ngòai cổng rào.. Dì Tám đon đã ra mở cửa, miệng thì đãi tròn, vộp méo trông hoạnh họe ngộp mắt.
_Ủa, Tr... đến chơi với con Hồng nhà dì hả..!!?? Có chuyệnn gì hôn con?? Trời ơi mày càng ngày càng đẹp ra, dòm muốn chảy nước miếng hà...(?) vô đây connn, H ơi.. có Tr tìm con nè...
Tôi biết tính dì là chưa nói hết nên ngậm tăm cắn lưỡi im re.. líu ríu đi theo... _Ngồi đây chơi chờ bé H chút nó xuống... tụi bây chơi thân với nhau thiệt là lâu mà vẫn khắng khích làm dì tám mừng hết sức vậy đó.. (Tôi cười) Dì con còn ăn trầu hôn!?
_Dạ còn, hihi.. nói bỏ hoài mà bỏ hong được dì ơi. Ghiền rồi mà... Tư con than buồn khi không được nhai..
_Con H nhà dì lúc này nó siêng tập thể dục nên dáng nó hết sảy, da mặt thì dì mua loại kem bà mười (tào lao nào á) giới thiệu trắng mịn nên hôm nay con nhìn nó hỏng có ra đâu... Con H nhà dì lúc này đi thi hoa hậu là đậu chắc..(??)
Tôi ngậm ngùi ngồi im nghe gật gật cười theo... chứ làm sao dám trả lời câu nào.. H than thở với tụi tôi hoài cái tật của má nó hay khen con mình và đưa lên trên mây xanh. Tôi không biết cái cụm từ bà Tám được gán ghép cho mấy người nữ nhiều chuyện (hay nói) từ lúc nào.. Nhưng má của H thật sự là thứ 8... và cũng nói như "đài FM" nên dì tám này nổi trội nhất vùng tôi ở.
_Má.... nói vậy hoài hà, con không có thích má khen con kiểu đó đâu. Tr nó là bạn con nên không cười.. chứ gặp người lạ chắc con độn thổ quá..
H vừa nhăn nhăn, vừa nhíu mày... vừa năn nỉ.. khi trên gác bước xuống..
_Cái con này ngộ đời, con tao đẹp tao khen. Con tao giỏi, tao khoe... mắc mớ gì mày không hảnh diện mà đòi độn thổ.?? Bộ tao nói sai hả? hén Tr.!!
Tôi cười...
_Tìm tớ có việc gì không nhỏ !?
_Cũng có chút chuyện nè, nhỏ thôi hà. (Tôi nói ấm ớ vì có má nó đeo sát nhíp.. hong có tiện)
_Tr, Tr... con xem dáng con H hôm nay thế nào?? Tao mua cái vòng bảng to nhất cho nó lắc đó.. nè, còn da mặt nó nè, con mua loại này xài đi... đẹp lắm... Mày mà xài chắc da mày như da con nít..
_Dạ, da con hay dị ứng nên chỉ xài những loại con đã thử qua...
_Ờ, tao quên.. mày xài đồ Mỹ không mà.....
_Dạ đâu có...
Tôi ngán gặp má nhỏ H này gì đâu á.. Hùa theo thì dì mới ngon ngọt cho mình "đu" theo tàu bay giấy, còn không thì... nghe mỉa mai cũng nhức cái đầu mà khó lòng cãi lại...
_Tr, tụi mình lên phòng tớ đi.. vừa nói chuyện vừa ngắm dùm tớ coi cái đầm mới mua có hợp với tớ hong nhen..!!
Nhỏ H vừa nói vừa lôi xệch tôi đi cho nhanh.. Dì tám vói theo
_Ờ, má nói con đâu có tin hén... cái đầm đó con mặc là sẽ như hào quang của đám cưới cho mà coi... nó sangggggg lắm Tr... Con lên nói một tiếng cho nó có thêm tự tin. mặc đầm mà mắc cở làm sao đi giày cao gót chứ? té thấy ông nội mày luôn..
Dì nói lầm bầm một mình khi hai đứa đã vào phóng đóng cửa.. Nhỏ H lắc đầu chán nản.. nhưng không nói thêm cho tật nói quá xá nói của má nó.
_Có chuyện gì đó Tr !!?
_Tớ qua đưa mi cái thiệp mời của anh Gi.. ảnh căn dặn mấy lần bảo tớ phải đưa tận tay H đó..!
_Tớ... hong dám đi.
_Tớ không dám xía.. tùy H thôi.. Dì tám mà biết tớ tà rẹt méc với Dì of tớ là dì đập mình nhừ đòn á.. (Dì ghét nhất là má của H đến méc...nghe tức xôi gan thì phải nện tôi... cho hả dạ cái tội đụng ai hỏng đụng đụng bà hay rêu rao... đổ thừa)
_Tớ xong phận sự rồi nha.. nào, mặc cái đầm mới gì đó tớ ngắm coi..!! lẹ, tớ về. _Trời ơi nó ôm sát cứng mà má mình cứ khen rối rít là đẹp, là sang... tớ thấy kỳ thấy mồ..
_Thì mặc vô coi, mỗi người nói một nẻo ông tía ai mà biết đường lần...!!??
H chui vào cái rèm xột xoạt... nhảy cà tưng hai ba cái..(hehe) cho cái đầm nó chịu qua cái mông.. nó thụt lùi ra nhờ tôi kéo cái fẹc sau lưng lên dùm...
_Tía ơi, ôm dữ vậy??
_Ừ, coi được hôn??
_Chày ay... dòm cái ngực bị đè bằng thán kìa... xấu wắc... tụi mình bi chừ mặc size M chứ S sao chịu thấu...!!?? Ôm quá mà không có độ co giãn giống cái đòn bánh tét quá bà ơi... lột ra, đi đổi lại đi...
_Ừ, vậy mà má mình cứ khen lấy khen để... Nghe là hong dám mặc luôn... sợ người ta.CHẾT..
_hahahaha.. _hahahaha
Hai đứa ôm bụng cười mà hong để ý má nó mở nhẹ cửa đứng án ngữ hồi nào... _Mấy đứa bây quê trất.. Tao nói đẹp là đẹp.. hong lẽ tao má mày tao muốn mày xấu trước đám đông??
Tôi le lưỡi... rồi gồng gân cãi luôn
_Chứ bộ dì tám nghĩ con muốn nhỏ H xấu trước mọi người hả !? Con hong có "xấu xa" vậy đâu.. H là bạn của con mà..!?
_Nhưng mà nó là con tao, tao không sợ nó xấu hơn mày sao !?
Trời ạ.. Tự nhiên bị mắng cái đùng..
_cái đầm này đẹp, nhưng mà ôm khít quá thành ra mặc thấy ngấn ngấn... kỳ thiệt mà dì tám.. Với lại khi đến tiệc H phải ngồi đó... Dì liệu coi H ngồi được hông!?
_Ờ, chết cha tao quên vụ này... H con mặc ra ngồi thử má coi.. H đứng im nảy giờ trong rèm.. nó bước ra còn mặc y thinh cái đầm... Dì tám lấy cái ghế cho nó ngồi thử... Chết còn sướng hơn... Đến lúc đó dì mới ngỏn ngoẻn cười làm lành với tôi.. và lăng xăng đi lấy nước... mời tôi thêm bụng nữa..
_Con nhỏ này coi vậy mà tinh mắt nghen. ..
Dì tám đi xuống bỏ tôi và H ngồi nhìn nhau..
_Tớ rầu bà già quá Tr ơi, riết rồi tớ hong dám đi với má để gặp ai hết.. Khen tao mà tao muốn chui xuống đất còn chưa vừa..
_Thì tại dì tám cưng mi quá...
_Cưng cái gì kỳ cục vậy !!? cái đó là cái tậttt.. ba tao cũng chạy luôn...
_Sao mi không nói với dì tám..!!??
_Nói hoài... mà có được đâu !? Còn bị la trất trơ. Mi biết tình má tớ đó.. Khen thì ôm thảy lên mây xanh... còn mắng hay chê thì... tầng địa ngục cuối cùng cũng không kinh khủng bằng.
Tôi chắc lưỡi cười trừ.. Đám tụi tôi chỉ có tôi là dám lại nhà H thôi đấy.. Tại vì tôi dựa được hơi của Dì mình là có tiếng khó khăn nhất vùng.. má nhỏ H an tâm cho nó qua lại với tôi vì lý do đó.. (mà có ai biết tôi cũng lén thành ma thành tinh chứ có vừa chi đâu nà..) H cũng vậy... muốn đi chơi thì báo là tăng ca... hay xin nghĩ phép mà "vù" đi.. . Sống với thế hệ quá cổ hủ làm chúng tôi dẫu đi chơi đàng hòang cũng phải nói dối.. Biết là không đúng nhưng mà chúng tôi đâu còn nhỏ nhít để phải chịu quản thúc sát ro như thế..!!?? Chưa chắc những bậc cô chú dì bác đầu đầy sạn đời mà thoát khỏi cạm bẩy hay lừa phỉnh ngòai xã hội đâu à.. Chúng tôi hay nói lén người lớn sau lưng vậy á...

****
Chẳng biết nhỏ H tính tới tính lui ra sao một mình.. mà ngày s.nhật anh Gi mời, nhỏ ấy đến sớm nhất. Tôi lò mò đến lúc mọi ngừơi đã gần nhập tiệc và đang kháu chọc nhỏ H cái tội nôn đến quá sớm... tới độ chủ nhân đi lấy bánh chưa về kịp... Tôi trao quà cho anh và chúc câu đơn giản tôi hay lí nhí:
_Chúc anh ngày tròn tuổi như ý ha!!
_Cảm ơn em.
_Không có chi, trả anh cảm á... em lấy ơn để vòi bún riêu thôi... hehe
Tôi đến bên H có ý muốn ngồi gần thì cả đám phản đối..
_Ê, đi sau không được phép ngồi đó.. Ngồi cũng phải có trật tự chứ nhỏ kia..
_Xuống dưới đây nè..
_è, làm quê ta..!!
Biết tỏng dạ mấy người rồi.. hứ, ngồi gần đầu bàn để được chộp hình nhiều và dòm được rỏ cái miệng lầm bầm khấn để đoán chứ gì... xì... ý tui cũng vậy chứ bộ...hihi Cả đám cười ầm chọc phá nhau để chờ anh Gi khai mạc... mà ảnh thì cứ ngóng ra ngoài sân như chờ ai.. Thái độ anh Gi là lạ không hưởng ứng gì với những lời ghép đôi thường lê ấy làm tôi nghi ngờ.
_Ủa, sao anh Gi hong xúc động mà hôn H như mọi khi hén ta !!??
_Ờ, đúng rồi... hôn cảm ơn vì có người lo lắng đi chứ..!! hôn đi , hôn đi...
Nhỏ H đỏ mặt mắc cở dòm thấy ghét.. Ơ, còn anh Gi thì cười cười cái trốn mất tiêu..!!? Linh tính tôi tài lắm. Tôi đoán không ra tại sao anh Gi cứ sượng sượng nhưng mà chắc chắn là có chuyện gì..
_Đủ chưa anh Gi ơi..?? Tuyên bố, cảm tạ gì đi cho tụi em ăn... đói bụng quá hà.. Anh Gi xin phép ra trước sân... rồi khi vào thì.. tay anh choàng vai cô gái lạ trước đầu bàn cười lấp liếm.
_Xin giới thiệu với mọi người. Đây là Trân, vị hôn thê của Gi đó. Tôi lùng bùng tai và hoa cả mắt.. Chuyện kinh thiên như vầy mà sao anh không nói cho tôi biết trước để tìm cách làm gì cho H khỏi "sốc" chứ !!! Tôi liếc về phía H thấy mặt nhỏ ấy tái xanh thì xót dạ. Cả đám mỗi người một câu loạn xịt cả lên.. .. Anh cùng cô gái ấy thổi nến, cắt bánh... rồi anh mang chiếc ghế đến kế H cho cô ấy ngồi..
_Nè, MT hong chịu nha... lúc nảy MT định ngồi ở đó mà mọi người hỏng cho.. Vị hôn thê thì được đặc ân thổi nến và cắt bánh thôi chứ... Hong công bằng khi Trân đến sau mà ngồi ở đó đâu à.. Trân, xuống đây ngồi nè..
Tôi chu mỏ gân cổ nói cho bớt căng thẳng.. Trân ngoan ngoãn đi xuống ngồi gần tôi.. làm tôi hơi thót dạ. Làm vậy có quá đáng hôn ta !!??
_Ngồi đi Trân, phải thế chủ nhân lo cho bọn tui ở dưới này chớ.. phải hôn !?
_Dạ.
_Sao đi trể vậy, nhà T ở đâu !?
_T ở Cần Thơ lận.
_Úi, xa dử vậy?? Thế T lên đây khi nào? rồi chừng nào về?
_T lên đây hơn một tuần rồi, nhà bên chồng của chị hai T trên đây nè.. Chị T sanh em bé nên T lên phụ chăm sóc cho chị.
_Ôh, thì ra vậy... Mình tên MT, là em họ còn chung đầu ông cố ngoại với anh Gi.
_Dạ..
_Gì mà dạ hoài, làm như MT lớn lắm vậy.. T bao nhiêu tuổi?
_Dạ em 22
_Hì, nhỏ hơn tụi này ít mà.. MT 25.
_Trân quen anh Gi lâu chưa!!?
_Dạ đâu có quen gì đâu.. bên sui gia nhà chị hai làm mai mối đó.
_Hì... ..
Tôi gấp thức ăn cho Trân mà thấy thương thương phận con gái chúng tôi. Tiệc chưa tàn thì chổ ngồi lộn xộn... Tôi bỏ T tự do vì đã "lấy khẩu cung" xong rồi.. Lên chổ H tôi choàng vai nó hỏi nhỏ
_Sao hong thấy mi ăn gì vậy!? Có mệt không!?
_Trốn về trước với mình đi..
_Ừ, nhưng ra từng đứa nghen... H đi trước đi... thả bộ lần rồi mình ra.
Nhìn nhỏ H liêu xiêu đi mà lòng tôi xót xa.. Rốt cuộc ai vui ai khổ trong chuyện tình này đây chứ!!??
Tiệc đến lúc bày trò chơi, anh Gi lo chúi mũi vào trò cột tay bịt mắt nên tôi và H trốn chỉ có đám bạn biết và đồng tình.
Đêm nay 20AL. Trăng khuyết nhưng vừa đủ soi cảnh quê an bình và thơ mộng vào đêm.. Tôi cho xe chạy chậm để hít vào ngực những hương thơm thoang thoảng trong lành.. Nhỏ H đi trước mặt quay lại phất tay ra hiệu cho tôi dừng xe. Tôi hiểu ý nên mở yên lấy áo mưa ra trải xuống nền cỏ. Hai đứa ngồi cạnh nhau im lặng vài khắc..
_Có ai phát hiện mình trốn không!?
_Có sao không!? Nhưng tớ nghỉ chả ai có can đảm níu mình ở lại.
_Mi biết anh Gi có bạn gái hồi nào??
_Tối nay chứ hồi nào.!?
_Nếu biết như vầy tớ không đến dự đâu.
_Lúc nảy tớ hỏi Trân, nhà nhỏ ấy ở CThơ lận. Lên đây nuôi chị hai sanh em bé... và nhà sui gia ấy làm mai anh Gi cho cô ấy.
_Chắc là anh Gi quyết định rồi nên hôm nay mới giới thiệu là vị hôn thê..
_Tớ cũng như trên trời rơi xuống nè, có biết khỉ gì đâu !!??
_Tớ thấy mình sống mà bất lực quá Tr ạ.!! Có những điều mình không biết nói sao cho má mình hiểu. Lúc nào má mình cũng quyết định thay mình hết..
_Tớ cũng đâu có thua chi mi.. Nhưng tớ đở hơn vì tớ có hai đứa em trai lận.. còn mi thì có một mình nên bị siết chặt hơn thôi. ..
..
H và anh Gi quen nhau lúc hai người còn là sinh viên. H học ĐH ngân hàng còn anh Gi thì học trung học y tế. Đồng hương cùng cảnh đi học xa nhà nên hay qua lại giúp đở nhau.. Rồi họ yêu nhau. Tôi chẳng biết tình cảm của hai người sâu đậm đến mức nào vì H rất khép kín. Chỉ khi có dịp họp mặt hay tiệc tùng bù khú chúng tôi hay kè ghép hai người ấy thành một cặp _vậy thôi.
Có lần dì tám lôi xệch tôi giữa chợ rồi răn:
_Tr, con giúp dì tám đừng cho con H nhà dì gặp thằng Gi nữa nghen con.. Dì tám mang ơn con suốt đời này đó.. Dì đã tìm được nơi môn đăng hộ đối rồi.. Con phụ dì lo cho con H có chổ giàu sang nương thân nghen connn. Nhà thằng Gi là dân làm ruộng rặt nòi thì con H làm sao làm dâu nổi hả con !? Cưới xong ba ngày chắc nó cuốn gói về nhà dì... thì tội nó mang tiếng một đời chồng có oan không!? Mà thằng đó bằng cầp cũng thua con H nhà dì.. chồng mà thua vợ hay xảy ra xung đột lắm.. Tao nói mày hiểu không mà im ru vậy??
Tôi còn biết làm gì giữa chợ với dì mà không gật đại cái đầu cho xong chuyện!! Tôi kể cho H nghe, nó cười buồn rồi nói
_Lúc anh Gi và tớ mới là bạn bè, má mình lợi dụng ảnh có sức khoẻ và chịu cực nên sai biểu đủ thứ. Đến khi anh Gi ngỏ ý muốn bước tới thì má mình té tát liền..
_Ủa, ảnh đòi bước tới khi nào !?
_Cách đây hai tháng nhỏ ạ.! Má mình cấm tuyệt đối ảnh qua lại với mình và nói là chỉ muốn ảnh coi mình như em gái, như bạn bè thân thôi. Chứ gả mình thì mà đã chọn nơi rồi.. Từ đó anh Gi cố tình né tránh mình. Nhưng vẫn chưa nói gì dứt khoát chia tay nhau. Đến hôm nay.. thì.. Tr biết rồi đó. Mình choáng váng mà không biết trách ai đây !? Tôi thở ra sườn sượt..
_Thôi về, tối hù rồi kìa.. àh mà dì tám biết đêm nay H đi tiệc snhật anh Gi không??
_Không, mình xin về sớm mà. Cty tăng ca.
_Trời, vậy bi giờ Tr chở H về dì tám biết thì chết cả đám á..
_Ghé nhà mi thay đồ là xong chứ gì..
_Ờ há, lúc chiều đi xe buýt về hả !?
_Ừ, tối mắt tớ dở lắm. Đi đường này ổ voi không hà té chắc lộn cổ quá..
H giấu nước mắt giỏi lắm, không giống tôi hở ra là mếu máo trước rồi tính sau. Nó cứ trầm trầm mà nuốt đau vào bụng. ..
_Hôm nào ra vú chơi hôn?
_Để coi có rảnh hôn đã..
_Ừ, hôm nào không làm thêm giờ. H tranh thủ ra thăm vú một chút. Mi rảnh thì đi, không thì thôi không sao.
_Ừ.
Vú Lợi là em cùng mẹ khác cha với ba nhỏ H. Lúc má nó sinh người con đầu lòng bị ngộp chết nên vú vào an ủi và chăm sóc cho đến khi sanh ra nhỏ H thì ở lại làm vú em cho má H đở vất vả. Với lại dì tám bị bệnh tim, mỗi lần sanh là mỗi lần tưởng chết.. nên đi nằm viện là chuyện cơm bữa.
Vú L thì chồng chết trận, không con cái chi nên ở chung nhà ba má của H mà lo như một quản gia.
Vú cưng H lắm, nên má H cũng rất khó chịu khi con gái duy nhất của mình cứ sà vào lòng Vú L mà mè nheo.
Vú L chịu đựng kiểu mắng xa rủa gần của dì tám hết thấu vú mới về lại căn nhà thờ của dòng tộc rồi sửa sang dần..
Vú sống một mình ở đấy.
Vú cũng trồng một giàn hoa Ti_Gôn trước cổng, Cũng có xích đu và dọn riêng cho H một căn phòng khá tươm tất để H lưu cất những bí mật mà không muốn cho dì tám biết..
và cả đám chúng tôi lại có thêm một chổ để phá khi muốn thư giản hay tụ tập ăn uống cuối ngày.

****

Đêm đó gần 23h, tôi ngáp vắn ngáp dài ráng nhướng mắt để kết ba cái cườm cho áo khách. Đang lơ mơ thì nghe tiếng đập cửa như báo hoả hoạn bên ngoài.. Tôi hoảng hốt nhảy giẫm lên thố đựng hạt làm văng tung toé.. và bị vướng cái soirré nên té va đầu vào cửa phòng bưu trán tét đầu luôn..
Nhào ra khỏi phòng chỉ còn kịp nghe giọng dì tám khản giọng
_Tr ơiiii, cứu con H nhà dì Tr ơiiiiii
_Nhỏ H làm sao hả dì tám..?? Dì làm con run con mở cửa không được nè..
Bên ngoài không có tíêng trả lời tôi càng rối... Lục đục hoài không sao đúng chìa đúng ống.
Dì và M cũng chạy lên hớt hãi..
_Đưa đây em mở cửa, chuyện gì vậy chị hai ??
_Hong biết nữa... chỉ nghe đập cửa và tiếng dì tám "ẹo" biểu hai cứu nhỏ H thôi hà...
_Chắc con H trúng gió hay tai nạn gì đó.. Trời đất, sao mặt mày mày máu me không vậy !!?? _Ối, chị hai sao vậy !!?? Tôi có biết mình bị chảy máu đâu..
_Lúc nảy con vấp cái soirée nên va đầu vào cửa phòng thôi mà.
_Trời ạ.. con gái con đứa đi với đứng.. M mày chạy lại nhà con H xem chuyện gì rồi chạy về báo lại, con Tr vào lau máu xức thuốc hôn mậy ?? Thân mình lo không xong lo chuyện người ta. Bởi vậy thứ ăn cơm nhà vác ngà...
_Tư.. con đang đau với rối rắm mà.
Tôi lấy miếng gòn to chạy lại gương nhắm một bên mắt lại xịt oxy già vô vết thương... Ối... chu choa... ráttttttttt.
Xong, tôi lao về hướng nhà H, thấy M lơn tơn về tỉnh bơ.
_M, có chuyện gì với nhỏ H vậy em !!??
_Em có thấy gì đâu ? nhà sáng đèn mà gọi hoài hong ai ra mở cửa. Cổng cũng khoá lại mà.
_Ủa, sao kỳ vậy !!? rỏ ràng lúc nảy hai nghe giọng dì tám gào rùng rợn lắm mà!!??
Hai chị em vừa quay về vừa thắc mắc thì chị Chánh bán hủ tíu mì đêm đang rửa tô hỏi lớn
_Hai đứa bây hỏi bà tám Ẹo phải không ?? Tao mới thấy bả vừa chạy vừa khóc hụ hụ lên hướng nhà bây đó. Rồi thấy ổng ngồi trên du lịch chạy theo lên rước bả đi luôn rồi..
_Chị có biết chuyện gì không chị ??
_Tao hỏi mà bả hỏng trả lời, khóc không hà...
_Dạ, em cảm ơn.. Chết rồi chắc là con H ...
Tôi bỏ lửng câu vì biết nhỏ H bị gì đâu..!!!??
Thoáng thấy bóng hai đứa về, Dì nói nhanh
_Tr, con H bị tai nạn nặng lắm trên khúc khách sạn THM đó.. có hai con nhỏ công nhân mới đi làm về bằng xe honda nó kể nhau nghe nên tao kêu lại hỏi nè. Tụi nó không biết tên con H nhưng tao chắc chắn là con H gặp chuyện rồi.
_M, chở chị hai đi lên đó dùm điiii.
M phóng xe thiệt nhanh.. Tôi ngồi sau hong thấy sợ chút nào, bình thường mà chạy vầy chắc eo ếch nó bầm vì tôi nhéo quá.
Đến nơi thì H đã dc ba má nó đưa đi bệnh viện CR. Chỉ còn lại hiện trường thấy ghê với một đám người vừa lỡ chuyến xe vừa hiếu kỳ bu quanh...
_Cô đó bị xe này ép sát lề, phía trong toàn cát nên cổ bị trượt tay lái té nhào... Xe sau trờ tới thắng đâu có kịpppp..
Cơn nôn tự nhiên buốt ngay cuống họng.. Tôi thấy mình như nhẹ dần rồi đứng hết vững.. Tôi bấu và dựa hẳn vào em trai.
_Chị hai sao vậy !? Trời.. nhát gan yếu bóng vía mà cứ đòi đi..
Nó càu nhàu vì còn muốn ở lại xem và nghe cho tường tận vụ việc..
Cả đêm đó tôi cứ fone hết đứa này đến đứa khác.. Anh Gi hay tin tôi báo là tức tốc bay xuống bệnh viện với H ngay. Tôi biết anh còn yêu H nhiều lắm nhưng vì tự ái nên mới chịu gật cưới đại Trân rồi tính là sẽ đi về CThơ lập nghiệp bên vợ luôn..
Sáng hôm sau tôi có cd^ nên không thể đi cùng tụi bạn xuống thăm H.
Nhìn bộ dạng chúng quay về thì tôi xốn dạ.
_Nhỏ H có sao không tụi bậy !?
_Chắc nó không qua nổi đâu. Chấn thương nặng quá.. Nó vẫn chưa tỉnh.
_Má nó nhập viện luôn rồi.. Anh Gi nhờ mi ghé nhà lấy cho ổng mấy bộ đồ để phụ ba của H ở dưới. Con C thì ghé cty xin phép cho ổng nghỉ. Bây giờ tao chạy ra nhà Vú đưa chìa khóa cho vú chạy vô chăm sóc dùm mấy con chim cưng của nhà con H.
_Ờ, mỗi đứa phụ một tay đi... cầu trời khấn phật cho con H qua khỏi lần này...
..
H thành người thực vật gần một năm...
Dì tám đổi tính luôn từ đó... dì cứ xếp bằng ngồi trườc khánh thờ Mẹ Quan Âm mà tụng kinh ngày ba hồi.. Chỉ trả lời cộc ngủn khi cần thiết.
Anh Gi không cưới Trân, cứ tan sở là chạy xuống nhà H như con trong nhà... lo chăm sóc vườn hoa trước sân để hy vọng một ngày H tỉnh lại.
Vú L cũng ở lại săn sóc H.
Chúng tôi mỗi ngày rảnh lúc nào là chạy xẹt ghé sang kể tào lao với H mà chẳng biết nó có nghe được hay không !!??
...
Ngày H ra đi... một ngày của hè ướt sũng...
Mưa làm nhoè nhợt thêm khuôn mặt những người thương mến H..
Tôi không có gan đến nhìn mặt H lúc tẩn liệm.. Nhưng tôi đoán chắc nó thanh thản lắm..
Dẫu sao, nhỏ H bạn tôi cũng đã một phần trả tròn hiếu đạo của kẻ làm con.
Nhỏ không làm ai phật ý kể cả bạn bè.
Sự nhẫn nhịn của nhỏ H có lẽ là do nhỏ chọn con đường trả nợ trần nhanh nhất..
Ba đêm khi xác H còn đặt ở nhà. Chúng tôi cùng nhau làm những vòng hoa Ti_gôn thật đẹp để ngày đưa H ra nghĩa trang mỗi người cầm một vòng hoa nhỏ để xung quanh mộ rất ấn tượng.
Những vòng hoa ấy không nhiều bằng những vòng hoa ngày xưa H đã làm để tặng chúng tôi mỗi ngày ở lớp...
Ôi, vòng hoa nho xinh xắn như hồn bạn tôi bé nhỏ và mong manh.

(1995_2008)
TrL, H.Âu

2 nhận xét:

ròm nói...

:(, Ú viết về những người bạn ngày xưa ?

Âu nói...

Ưmh, nhỏ.!
Đứa bạn thân of ta á...
Một người bạn nợ cuộc đời rất ít...
:(