Thứ Sáu, 11 tháng 3, 2011

Tập viết (4)

Nét nghệch.. kỷ niệm
..
Ba đứa có tên trùng nhau : Tâm Như, Quỳnh Như và Thị Như.. Các bạn bè cùng lớp cứ gọi chúng bằng tên lót phân biệt riết cũng quen tai. Tên Như coi như biến mất trừ khi đi thi hay bị lôi lên trả bài.
Con bé Thị tự nhiên dc các bạn chu mỏ thay thành Thụy luôn cho đẹp.
Ba đứa ngồi chung bàn một cách ngẫu nhiên nên thân với nhau luôn.
Mỗi tuần chúng đều xin phép gia đình cho chúng đi câu thư giãn 2 tiếng vào buổi trưa của chủ nhật. Chúng ra một điều kiện khắc nghiệt là khi ngồi vào câu, đứa nào lên tiếng sẽ bị phạt cả tuần khao kem chiều.. Vì thế nên mỗi lần chúng xách lỉnh kỉnh đồ nghề câu... luôn có ba quyển vở và ba cây viết.
Tâm ít nói, học giỏi nhưng mắc cái tội viết chữ xấu..
Quỳnh hoạt bát, học khá thôi.. nhưng ưu điểm là viết chữ đẹp nhất nhóm.
Thụy dể thương, học khá và biết yêu sớm nhất.
..
Gần nhà chúng có nhánh sông nhỏ len vào, Hai bên bờ là hàng dừa cong theo mặt nước như chiếc võng. ba đứa xí riêng cho mình ba gốc để nửa ngồi nửa dựa thả hồn theo phao chập chờn hy vọng.
Cứ như thế, ngày trôi, tháng trôi... rồi năm trôi..
Chúng chuẩn bị bước vào ngưỡng cửa đại học. Bài vở chất chồng học hoài không thấy đủ nhưng chúng kg bỏ một buổi câu nào.
Có khi mưa tầm tã... ba đứa cũng mặc áo mưa co ro ngồi đấy ngắm mặt nước lăn tăn rồi dệt mộng riêng mình.
Năm thi cuối cấp xong, Thụy dc gia đình cho đi HTLĐ ở Nga.
Quỳnh thi vào ngân hàng nhưng nhìn thấy thế sự lúc ấy chán chường quá khi lý lịch ngụy + tư bản cũng chẳng dc nắm ngân khố chế độ này.. Thế là Quỳnh bỏ học và tìm một nghề mà nó thấy có thể làm kiếm cơm tốt bất cứ chế độ nào..
Tâm vào trung học y khoa theo truyền thống nhà nó..
Thế là chỉ còn hai đứa mỗi tuần ra ngồi mơ mộng nhìn câu..
Hai đứa thả câu rồi lấy giấy viết ra hý hoáy..
_Mày học rành nghề chưa!? làm dc cái gì rồi !?
_Cái gì tao cũng làm dc, nhưng chưa khéo thôi.
_Vậy là tốt, ráng nhen mậy.. nghề mày coi bộ ngon.
_Mày khéo nói, bác sĩ, y tá thời nào kg cần mậy!?
_H liên lạc với mày thường kg !?
_Mỗi tháng một thư, đều như răng của mày vậy đó.
_quỷ,..
_Còn mày có anh nào mượn sách để nhét thư chưa!?
_Chưa, quỷ.
_xạo ke, ừh giấu đi mai mốt kể tao hỏng thèm nghe.
_Thiệt, tao chưa có thiệt..
_Chưa có cái gì..!??
_Quỷ mày.
Câu trăm lần thì mang về nhà dc chừng năm lần có cá.. Nhưng kg bao giờ chúng bị rầy vì từ nhà nhìn ra nơi ấy có bị cận cũng thấy chúng ngồi một đống..
Hai năm sau.. Chỉ có Quỳnh là ra đi làm có tiền riêng, nàng Tâm vẫn xòe tay xin gia đình để học tiếp tục. Thụy thì vừa làm vừa học bên kia... Lâu lâu nhận thư nói đại loại mơ hồ mà thôi.
Một ngày kia... cũng là chủ nhật.
Hai đứa ôm cần ra câu mé sông như thường lệ...
Quỳnh ngồi im bất động nhìn chiếc phao bập bềnh nhè nhẹ.. Tâm nhíu mày lo lắng nhưng kg dám phá luật nên ngồi câu mà cứ nhìn sang Quỳnh dò xét.
Chiếc phao động đậy Quỳnh cũng kg hay.. tâm khẽ huých tay bạn... nhướng nhướng ra ám hiệu hướng phao.. Quỳnh theo phản xạ giật lên... rồi gở chú cá thả xuống..
Tâm lấy giấy viết ra ghi nhanh chữ to đùng
_mày sao vậy !?
Quỳnh lắc đầu nhếch môi rồi lẳng lặng móc mồi..
Bổng có tiếng bước chân đáng chết của ai kéo xèp xẹp như hết gân nhấc giò kg nổi vậy.. cà hai cặp mày chau lại một lượt.. tâm quay phắt.. còn Quỳnh ngồi bất động.
_Hai cô câu lâu chưa!? dc mấy ký rồi..hèhè..
_Suỵttttt
...
_mày lên tiếng rồi... tuần này khao kem cho tao. (Quỳnh lấy giấy ra nguêch ngoạc)
_Khỉ, tao kg chịu
_Kg chịu kệ mày, phạm luật phải chịu.
..
_hai cô làm gì vậy.. !??
_cái anh này hỏi hỏi hoài.. làm tui bị pham luật thấy kg !? anh bắt dền cho tui đi.
_Bắt đền??? sao khi kg bắt đền anh !?
Tâm đành phải huyên thuyên giải thích... và húc chỏ sang Quỳnh..
_tao lỡ rồi... bây giờ nói luôn cho khỏe.. mày nay sao vậy !? Cái mặt như đưa đám.
Quỳnh cũng ngồi im kg trả lời... môi mím lại chịu đựng..
Tâm thấy có người lạ nên kg dám hỏi thêm... chứ trong bụng thấp thỏm cho bạn.
Anh chàng ấy ngồi xuống gốc dừa của Tâm... bắt chuyện
Anh ở Ban mê thuộc xuống thăm họ hàng.. thấy hai cô gái câu cá lạ lạ nên ra làm quen... Tâm và anh chàng "ban mê" ấy "đía" chuyện trời mây non nước...
Mặc cho hai người nói qua nói lại... Quỳnh ngồi im như chẳng nghe thấy gì..
_Thôi tụi em về nghen, hết giờ rồi.. hihi.. Chúc anh vui.
Hai đứa lục đục ôm đồ về.. tâm đánh vào vai bạn rõ đau..
_Mày ăn phải cái gì con kia !? nhìn mày nóng ruột chết đi.
_Hai tháng rồi H kg thư cho tao... Thì ra H đã về và làm việc ngoài Huế..
_í trời...
_Ừh, tin chính xác đó. tao và H chưa bao giờ nói yêu nhau... Nhưng lần này tao như bị tổn thương Tâm ạ.! H ngại gì mà kg nói cho tao biết H về chứ?? H đánh mất cả tình bạn trong tao
_Ừmh...
..
Cả tuần sau đó mỗi chiều Tâm phải chạy sang nhà Quỳnh ở trọ để chở bạn đi ăn kem.. Vừa thực thi chịu phạt vừa xoa dịu bạn lúc buồn..
Chủ nhật sau... chúng lại ra câu..
Tiếng dép lê nhẹ hơn một chút nhưng vẫn còn làm khó chịu hai đứa ngồi câu.
Lần này anh chàng ta mang theo quyển vở và cây viết..
_Chào hai người đẹp..
_Chào anh, (Tâm viết lại ngay). Khỏe kg anh !??
_Anh khỏe re, cảm ơn bé Tâm.
Quỳnh lầm bầm trong bụng... _Cái con khỉ này nuốt phải bạ thuốc tình của cha nội này rồi..
Tâm và anh chàng ấy viết qua viết lại cho nhau rồi cười.. Quỳnh xoay nhẹ lưng để hai người nhìn nhau cho dể,..
Trở xuống SG,, Tâm bay vèo qua nhà trọ của Quỳnh vào thứ tư và hổn hển báo...
_Anh ấy tên Ng.. học bên sư phạm.. sắp ra trường gỏ bong bong đầu trẻ rồi..
_Làm gì mày vui dữ vậy !? yêu rồi hả !?
_hihihi.. chưa yêu, tao thích ảnh thôi.. Thay đồ lẹ lên đi chơi với tao..
_Thôiiiii... tao mệt cả ngày.. mày đi với ảnh đi..
_Mới lần đầu... tao ngại.. Điiiiiiiii..
Tâm kéo lôi xềnh xệch..
Quỳnh uể oải thay đồ mệt mỏi đi theo.
_Chào hai người đẹp.. hân hạnh quá hôm nay cho anh nghen.
Tâm cười típ mắt.. còn Quỳnh thì trề nhẹ với lối nói khách sáo mật miết chán òm...
Chạy một vòng bến bạch Đằng.. vào quán kem trên đường ĐBPhủ (gần HX).. ăn kem kí.. Quỳnh bắt đầu nổi cơn... mở miệng
_Ra trường anh về BMT dạy học hay xin lại SG !?
_Ảnh định lo lót để ở lại SG á Quỳnh, về trên kia dạy chán lắm..
_tà lanh, ai hỏi mầy.?
_hìhì..
...
Ăn xong.. ba đứa vào rạp ThăngLongA xem phim NTĐá..
Tối ra... ăn chặp nữa..
Tâm nhanh miệng
_Anh Ng, anh chở Quỳnh về dùm Tâm nghen.. Chứ em đưa nó về rồi đạp xe về ký túc xá oải lắm.. khuya quá sợ đóng cổng nữa..
_Ừmh, anh đưa Quỳnh về cho... em an tâm.
_mày về với anh Ng nghen, tao dzọt trước à.
Quỳnh háy Tâm nửa con mắt rồi lững thững đi bộ sang đường..
Ng dắt xe đi song song... cả hai chẳng ai mở lời trước.
_Quỳnh..
_Anh.. ơ.. anh nói trước đi.
_Ngại ngồi sau xe anh hả !?
_Kg, Quỳnh muốn đi bộ một chút.. anh về trrước cũng dc... Quỳnh sẽ đi xích lô về.
_Í, đâu có dc.. Con gái về khuya một mình làm sao anh an tâm.!?
Quỳnh trố mắt nhìn Ng.. Rồi vội nhìn lãng sang nơi khác..
_Quỳnh, nghe Tâm nói em hoạt bát vui vẻ lắm mà, sao từ khi gặp em đến giờ thấy em im lặng xa vời sao đó.!? Anh làm em thấy phiền sao !?
_dạ kg... em đang buồn chuyện riêng thôi mà..
_Mình ngồi nghỉ chân mộtt chút nha, Quỳnh.
Quỳnh gật đầu vì thấy cũng thấm mệt..
Trên đường LTT.. và HV 1 chiều... có nguyên cái vòng xoay to đùng... chiếc xe đạp dc để trước mặt.. Quỳnh ngồi giử ý... nhưng Ng cố tình ngồi sát lại..
_Quỳnh.. anh yêu em ngay lần đầu...
Ng choàng tay sang ghì Quỳnh vào.. Quỳnh hất thật nhanh và trừng mắt nhìn Ng... Cô cắn môi.
Đêm đó Quỳnh về xích lô... và Ng đạp xe theo sau.. chờ Quỳnh vào nhà mới quay xe về...
Chủ nhật..
chủ nhật..
Chủ nhật lại về..
Tâm ríu rít kể cho Quỳnh nghe tiến triển của mối quan hệ..
_ảnh... hun tóc tao và hứa sẽ yêu tao suốt đời
Quuỳnh kg cười khi bạn vui.. mà thấy lòng ngổn ngang rối ren trong dạ.
Làm sao cho Tâm nhìn rõ Ng đây !?
Tâm ngỡ rằng Quỳnh còn buồn chuyện H về nước mà kg cho Quỳnh hay... Nên chẳng ngạc nhiên sao mình vui mà nó ủ rũ.
...
Hôm ấy là sinh nhật Thụy.. Tâm bây giờ có Ng nên quên tuốt mọi việc của ba đứa..
Quỳnh đạp xe đến KTX của Tâm.. Định gỏ cửa khi thấy phòng khép nhẹ cửa..
Quỳnh chợt khựng lại khi nghe giọng Ng
_Hình như Quỳnh yêu anh đó Tâm, anh ngại gặp Quỳnh lắm.. cô ấy nhìn anh tha thiết làm anh khó xử...
_Thật hả anh !? Quỳnh có nói gì với anh chưa !?
_Em nhớ lần đi chơi đầu tiên kg? em kêu anh đưa Quỳnh về.. Quỳnh bắt anh đi bộ rồi chủ động tựa vào vai anh khi ngồi nghỉ mệt ở...
_Quỳnh chủ động!? chuyện lạ đó..
_Anh nói thật đấy... anh thề nói sai...
...
Quỳnh đẩy cửa bước vào.. rồi òa khóc tức tưởi..
Ng xanh mặt và hấp tấp muốn rời khỏi phòng... Quỳnh cố gắng chận giữa cửa và nuốt uất nghẹn thều thào
_Anh đứng lại đó..
Tâm ngồi phệch xuống đất...
Lấy lại bình tỉnh.. Quỳnh hỏi
_Tâm, mày tin tao làm chuyện đó với bạn trai mày sao? Còn anh, một thầy giáo kg có đạo đức làm sao dạy học trò hả anh?
_mày kể tao nghe đi Quỳnh... tao tin mày.
_mày chỉ cần biết anh Ng nói sai sự thật.. còn anh, ý anh muốn gì mà đơm đặt cho chúng tôi hiểu lầm nhau hả?
_Xin lỗi.. anh về.
_Đừng có cho tôi gặp mặt anh nghe chưa... đồ khốn kiếp.
Tâm gào lên và khóc nức nỡ..
Mối tình đầu của Tâm như thế... ngắn ngủi và phừa phỉnh..
Thụy đi sáu năm.. về nước là một gia đình bốn người hai nữ, hai nam.. Chúng kết hôn khi còn bên Nga..
Quỳnh mĩm cười khi công việc mang lại niềm vui rất riêng.
gần sáu năm ba đứa kg thể đi câu cá cùng nhau... Nhưng cứ chủ nhật là câu điện thoại vào tay để kể nhau nghe buồn vui thay cho nguệch ngoạc...
(T3, 23/03/2009)
Gặp lại nhóm Như..
và... hôm nay.

Không có nhận xét nào: